Wednesday, February 15, 2023

Thơ Thế Hệ

 Ngày ra đời, quê hương em đã mất
Mất tự do, mất hết cả nhân quyền
Hình ảnh mơ hồ cùng cha mẹ vượt biên
Em để lại bóng hình khô héo hắt
Rồi hôm nay nghe lòng đau như cắt
Ngòi viết tuôn không chấm ngắt từng lời
Hồn thơ đây, sao bút vẫn chơi vơi
Ôi âm hưởng của văn thơ tiếng Việt!
Em đã viết những gì em hiểu biết
Về Việt Nam nơi đất mẹ thương yêu
Và hằng đêm em khắc khoải mơ nhiều
Đem nhuệ khí tuổi hai mươi bồi đắp
Ở bên em có muôn ngàn dáng dấp
Họ ngày kia là thế hệ như em
Chí hiên ngang, ngưỡng mặt khoác trao đời
Tình tổ quốc lớn lao như trời biển
Chia xẻ với em, mỗi lần năm ba tiếng
Cũng chỉ mong truyền lại những tâm tư
Yêu quê hương qua hình ảnh ngôn từ
Văn chương đó đượm hồn em trong sáng
Tôi xúc động mượn vần thơ tỏ cạn
Khen tặng em đang làm rạng giống nòi
Quý dường bao, em khôn lớn xứ người
Mà tình tự Việt Nam đầy tim óc!
Giờ Việt Ngữ trôi qua trong khoảng chốc
So với dòng văn hóa bốn ngàn năm
Một cội nguồn cao đẹp giống Tiên Long
Nét hào khí cấy nương lòng tuổi trẻ
Tình đất nước thấm từng cơn gió nhẹ
Khẻ vào tim từ lúc biết làm thơ
Cảm động lòng bà Huyện thuở xa xưa
Nhớ non nước, sao đau lòng chim Quốc!
Tuổi thanh xuân hình dung về phương Bắc
Cộng sản tràn xâm lấn đất miền Nam
Năm Mậu Thân máu đổ khắp xóm làng
Hè Đỏ Lửa ngút ngàn trời gió bụi!
Kinh nghiệm của em bắt đầu sau trận cuối
Ngày đau thương Quốc Hận của Tháng Tư
Em ngây thơ khi tủi nhục không lời
Địa ngục đỏ đã đổi dời cuộc sống
Người tù hãm trong vòng đai lũ cộng
Kẻ tha phương nuôi ý chí quay về
Phải đồng tâm xóa sạch kiếp u mê
25 năm não nề trôi chảy!
Em, 25, tuổi mộng mơ bốc cháy
Không hững hờ nhìn thế cuộc trôi qua
Dòng sử Việt Nam không dừng lại quanh ta
Nó tiếp diễn để cuộn mình tiến bước
Chung quanh em bạn đồng hành tay dắt
Nắm cùng nhau tranh đấu chống điều sai
Để đến ngày đất Việt hết đọa đày
Không cộng sản, không Mác Lê chủ thuyết
Ngày dân Việt có tự do, tự quyết
Em trở về xây dựng lại quê hương
Cùng cha anh đi lại những con đường
Có máu lệ tủi hờn cơn quốc nạn
Em viết đi, viết cho lòng tỏ rạng
Ngôn ngữ này phong phú dệt vần thơ
Khi em về dòng chữ tựa trăng mơ
Trôi lay láng trong mảnh hồn trai Việt
Em cảm nhận thương quê mình da diết
Dải giang sơn chữ S ở trời Đông!

Giang Tân
03/2001

No comments:

Post a Comment