Tuesday, August 11, 2020

Em Tôi

 Tôi có người em gái
Mười sáu tóc đương xanh
Quê hương ngợp gío thanh bình
Nắng tươi ruộng lúa, mây lành thắm trôi.



Quê tôi
Bắt đầu mùa cốm
Nắng vàng lối xóm
Đường thôn chín đỏ trái hồng
Ngất ngây hương cốm, say nồng ý thu

Gió lên bàng bạc
Lúa xanh rợn bờ
Em tôi giữa một chuyến đò
Khép tà áo trắng, ngồi mơ thanh bình

Tôi rời làng Đại
Luá mùa đương xanh
Núi nghiêng khói lửa kinh thành
Giòng sông lịch sử vô tình lặng trôi

Em mắc đi phục vụ
Công trường ngoài đất mỏ
Mẹ già không người nuôi
Hiến điền hết ruộng mạ
Thuế nông nghiệp chưa rồi!
Hãi hùng phủ kín thôn tôi
Xóm nghèo heo hút, mưa rơi tối ngày

Thì thầm bên bếp lửa
"Anh em sắp về đây
Giải phóng cho thôn xóm
Thôi sống kiếp đoạ đày"
Mẹ già cặm cụi vá may
Ngước đôi mắt lệ, ngóng ngày vinh quang

Bao nhiêu ngày nắng thắm
Bao lá thu rơi vàng
Ngô đồng reo rắc xóm làng buồn thu

Nhà tôi nghèo xơ xác
Trong nắng quê hiền hoà
Mẹ tôi mỗi tuổi mỗi già
Trông tôi mắt lệ đã mờ nhớ thương

Em tôi cất áo trắng
Dấu đôi bông tai vàng
Sớm chiều đón khách sang ngang
Con đò chứa cả tràng giang u buồn

Em chừ môi nhạt lắm
Má đỏ sạm màu sương
Huy hoàng những thuở vàng son
Biết đôi mắt biếc có còn nhớ nhung?

Chiều nay trời biên tái
Gió thu reo lạnh lùng
Quê hương rụng lá ngô đồng
Nhớ em tôi viết mấy dòng thơ điên...

Con đò neo bến đá
Mơ người anh nơi chốn chân trời xa lạ

Anh về thôn xóm bình yên
Đôi bờ Bến Hải nối liền tâm tư.

(Mơ Về Hà Nội Vàng Son)

Hà Quốc Ân

No comments:

Post a Comment