Tuesday, August 11, 2020

Chân Tình

 Mùi tục lụy lưỡi lê tân khổ
Đường thế đồ gót rỗ khi khu
Cung Oán

Tự đề: Nhân gió thu nổi, sực nhớ cảnh thu nào,lôi thôi lốc thốc, vợ vợ con con, cuống quít di cư...
Nhớ ở cảnh thiểu não mà càng thấu thêm tình đời.
Trong cái cay của ớt, đổ nước mắt, đổ mồ hôi, nghiền ngẫm thấy cũng có một vị hay hay...
D.C.

(Thể ngũ ngô Cổ phong, độc vận)

Ngừoi đời thường hay lụy
Mấy ai bảo thật nhau


Nguy biến hỏi phương sách
Cười duyên, nói đâu đâu..
Hung trung tàng bách kế
Cắn răng, không một câu
Nói ra e lỡ hỏng
Sau này oán thêm đau
Bởi thế, có là "bạn"
Mới thương người tâm đầu.

Nhớ lại: "cảnh chia nước"
Hối hả, tìm, hỏi nhau:
-"Mách dùm cho một kế
Bảo dùm cho đôi câu
Nên đi hay nên ở?
Băn khoăn, bạc mái đầu!"

Tủm tỉm, bạn chưa  nói
Sốt tiết càng dục mau:
-"Ông ơi, ruột tôi cháy
Ông còn đổ thêm dầu!
Nói đi, ông, nói đi!
Ít ra, lấy một câu."

Nhìn tôi thật chăm chú
Mắt bạn hơi cau cau
Hẳn đang nghĩ lung lắm
Rồi mới quyết định sau.

Chờ mãi, bạn mới nói:"
-"Anh không ở được đâu
Bọn chúng thì làm gỏi
Ở sao cho được lâu
Cả chị và các cháu
Phải cho di cư mau
Lộ phí ..chắc anh thiếu
Đừng ngại, tôi lo sau."

Nhớ thế mà tôi quyết
Cất được bao gánh sầu
Vào đây vui vẻ cả
Anh em lại gặp nhau.

Mỗi khi gió thu nổi
Nhớ đến bạn tâm đầu
Muốn mua quà tặng bạn
Lại e: tình xã giao!
Vẻ vời! tiền đã thiếu
Ông bạn không ưa nào...

Đành thôi, chờ tết nhất
Bạn đến, pha chè tàu
Nhìn nhau cùng thưởng thức
Hàn huyên muôn ngàn câu...

Chuyên nở như rang gạo
Thì ra: có gì đâu!
Biết tính, bạn thủ sẵn
Rượu qúy mang cho nhau...

Chếnh choáng nồng men rựơu
Vui chuyện, luận anh hào:
"...duy sứ quân và Tháo
Ngoài ra, còn ai đâu..."

khi vui quên trời đất
Khi vui quên bạc đầu!
Kể chi chuyện cay đắng
Kể chi chuyện công hầu
Hơi đâu mà chuốc não
Hơi đâu mà mua sầu!
Chân tình mới đáng kể
Chân tình mới thiên thâu...

Trần Đình Khải
Đô Thành, Thu Ất Dậu 1957


No comments:

Post a Comment