Tuesday, July 14, 2020

Lá Thiếp Gửi Vào Nam

Bài trúng giải Nhì cuộc thi sáng tác Văn Nghệ Quân Đội 1961-62

Chiều cao nguyên bỗng dưng như tắt nắng
Suối khan lời, buồn phủ mái rừng lam
Mừng thì mừng, nhưng lòng anh cay đắng
Đón tình em, lá thiêp gửi vào Nam

Lá thiếp tìm anh qua bao sông núi
Vượt dòng sầu Bến Hải nước căm căm
Anh đuổi giặc trên non cao vòi vọi
Em đến rồi- người em gái xa xăm

Em viết gọn: cha già còn mạnh giỏi
Và em đương góp sức dựng công trường
Đọc lời em mà tim anh đau nhói
Ngỡ ngàng tình máu mủ, xót quê hương!

Vì anh biết cha già đâu còn nữa
Đấu trường xưa kết liễu mạng cha rồi!
Nỗi buồn hận sáu năm trời máu ưá
Dối gì anh? Sao viết thế, em ơi!

Nhưng anh hiểu: dưới mắt loài cú vọ
Chuyện đau lòng em phải viết thành vui
Mất bảo còn và đổi không ra có
Phải không em? khúc ruột ở phương trời?

Mấy dòng chữ em ghi trên lá thiếp
Anh biết rằng em đã khóc nhiều đêm
Người tù hãm giữa vòng đai nô kiếp
Thì bút nào đ uợc phép viết gì thêm?

Em khộng "nói" nhưng mà anh vẫn rõ
Trời Bắc phương rừng rực lửa căm hờn
Quyết sống chết để diệt bầy quỷ đỏ
Một giống nòi chỉ có một giang sơn!

Ở miền Nam anh là người lính chiến
Nhớ thương em và mang nặng thù cha
Anh lùng giặc ngày đêm nơi trận tuyến
Dọn lối ngày mai thống nhất sơn hà

Đợi anh về, đợi anh về em nhé!
Hà Nội ơi! Tủi nhục mấy thu rồi!
Quân Dân miền Nam chung lời ước thệ
Diệt tận cùng loài cộng phỉ tanh hôi!

Lá thiếp gửi vào Nam sông núi cách
Đường tuy xa, ai dễ cắt tình người?
Rừng cao nguyên đương giữa mùa chiến dịch
Xác thù phơi như xác lá chiều rơi..

Đoàn chiến sĩ Cộng Hoà nung ý chí
Hẹn nối liền Nam Bắc một ngày mai
Thuyền sông Cửu dong buồm về sông Nhị
Thoả nhớ nhung sau những tháng năm dài

Anh giữ kỹ lá thiếp em trong "xắc"
Để gần em và nung cháy lời thề
Anh gọi đó là lời người phương Bắc
Nhắn miền Nam: gấp gấp tiến quân về!

Trần Dương Thơ

No comments:

Post a Comment