Thursday, July 2, 2020

Cứ Để

 Cứ để lòng như có vấn vương
Chiều thu biển phố hắt hiu buồn
Santa bạt gió lùa ngọn tóc
Phủ xuống thành thơ điệu nhớ thương

Cứ như nhớ đến một đoạn phim
Ngại ngùng cắn thẹn trái dâu tim
Để đời trôi nổi, rày đây đó
Rồi lại tình yêu ngọt tụ tìm

Cứ thả thơ về cảnh lặng yên
Lang thang khung hẹp ẩn hiện thiền
Ngước lên nhánh lá tìm chiếc đẹp
Ép lá vào trang ước nghiệp duyên

Cứ để thời gian xói xác xơ
Không tìm, không hỏi, cũng không chờ
Thấm từng sớ thịt từng hơi thở
Cánh gió thuận buồm vẫn chỉ thơ!

Cánh Gió

No comments:

Post a Comment