Monday, December 6, 2021

Về Những Mảnh Đời

 Đọc tình anh qua điện thư trên máy
Với dòng thơ u uẩn những mảnh đời
Những thân hình vất vưởng trải nơi nơi
Quê hương đó có muôn lòng thổn thức!
Không gian thanh bình, tình anh rạo rực
Thời gian trôi, nhưng hờn mãi chồng thêm
Cõi đông kia là địa ngục của đêm
Bị quấn bởi những móc xiềng gông đỏ!

Ngày rời quê hẳn anh còn tuổi nhỏ
Ý thức rằng sẽ trở lại quê hương
Cũng như tôi giấc mộng chẳng hoang đường
Luôn da diết mơ kia trời  quang đãng
Giặc còn đó dù đã tan súng đạn
Bị trị là hằng vạn vạn dân đen
Bị lọc lừa, bị tẩy não để ngu hèn
Nhìn vận nước lao đao không biết chữa
Nó đã đem giang sơn dâng cho Tàu khựa
Nó cúi đầu tuân lệnh giáng ban cho
Bắt bỏ tù dân chúng chống "lưỡi bò"
Mộng bá chủ biển đông loài Hán cộng,

Hơn bốn mươi năm tiếng còi còn vang lộng
Thu, đông về, xuân lại, tiếp hè sang
Cha mẹ già thương nhớ héo tâm cang
Sao biết được lòng con luôn giông tố.

Về quê hương trên con đường đất đổ
Nhìn hai bên loang lỗ cảnh thiêu đời
Những con người trời đất chẳng dung nơi
Lủi thủi bước dưới tình người ám bụi
Những trẻ em ốm nhom mang cặp túi
Quảng cáo tờ giấy số nắm trong tay
Chẳng buồn nhìn khách mua giúp cháu nghèo
Thân trâu ngựa của đoạn đời tân thế kỷ.

Đây với đó những biểu hình cổ súy
"Đảng quang vinh" màu vàng đỏ vây quanh
Với hàng chữ tiếng Anh đầy mọi nẻo
Miệng thì nói tiến lên thời cắt đẻo
Búa với liềm chém đục đã nhiều năm 
Mác Lê nào dạy bảo đô la xanh
Mà phải có tiền Hồ như đống rác

Xã hội đó không có thu man mác
Không có hồn rào rạc với mưa sa
Không có lòng ái quốc quyện quê nhà
Mà chỉ có lọc lừa và dối trá!

Cánh Gió




No comments:

Post a Comment