Wednesday, July 15, 2020

Buồn

Buồn một chiều kia lấn khắp trời
Buồn không hình sắc lướt như hơi
Rón chân nhung nhẹ đi không tiếng
Buồn lén vô phòng khóc với ai!


Buồn sống muôn năm vẫn chẳng già
Khinh người mỏng mảnh kiếp như hoa
Có ai biết được buồn bao tuổi?
Và biết buồn vương ở mấy nhà?

Không thấy nhưng nghe giữa hững hờ
Buồn về trong một buổi thu sơ
Buồn gieo lệ ngọc trên tơ liễu
Buồn phủ màu tang mặt nước hồ

Buồn viếng khi người giã biệt nhau
Buồn thăm quả phụ những đêm thâu
Buồn hiu hắt cợt trêu xuân nữ
Buồn lửng lơ treo một khối sầu

Có lúc mênh mông ngập khắp trời
Có khi nho nhỏ thấm trong người
Buồn đau khổ lắm, êm đềm lắm
Ai biêt buồn qua mấy thứ rồi?

Bàng Bá Lân

No comments:

Post a Comment